Xen ngày tốt
23/07/2021 - 9:38 AMLê Công 5846 Lượt xem

Ngày Xích Tùng Tử giáng hạ

Xích Tùng Tử là vị tiên từ đời Huỳnh Đế. Ngày Xích Tùng Tử giáng hạ là những ngày xảy ra biến cố lớn trên thế giới do lửa tạo nên như: động đất. Núi lửa phun phún xuất thạch. Cháy rừng. Nổ máy bay. Nổ bom.. .

*Ba chục câu thơ dễ nhớ sau đây cho chúng ta biết những ngày đó:

Xích Tùng giáng hạ tránh kiêng những ngàỵ

Mùng 7. 11 tháng Giêng.

Mùng 9. 19 tháng Hai,

Ai mà phạm phải thiệt tài đâu xa

15. 16 tháng Ba,

Cất nhà ắt bị phá vì thiên tai

Tháng Tư. Mùng 9. 22.

Bán buôn sẽ bị bay đi vốn nằm.

Mùng 9. 14 tháng Năm.

Tháng Sáu cũng vậy nhằm 10. 20.

Tháng Bảy. Mùng 8. 23.

Xuất quân thì chỉ đi ra không về.

Tháng Tám cũng ở cận kề. 18. 29. Ê chề đớn đau

Khai trương thì hãy cùng nhau.

Mùng 2 tháng Chín tránh mau đừng dùng.

30 tháng Chín lung tung.

Mùng 1. 14. Trong khung tháng Mười

Cưới gã thì chớ có lười.

Mùng 2. Tháng Mười Một muốn cười không ra

21 (tháng) Mười Một đi xa.

Tháng Chạp. Mùng 1. Cùng là 30.

Sáng hôm nói tới tươi cười.

Tối hôm ắt bị cắt mười. Xẻ năm.

Làm thầy nên nhớ nằm lòng.

Xích Tòng giáng hạ chất chồng tránh kiêng.

Muốn cho thoát khỏi ưu phiền.

Xích Tùng giáng hạ. Tránh tiên phong đầu. ”

*Ngày xưa sách viết có câu:

Tin thời nên tránh. Khỏi sầu về sau’.

Ý bài thơ cho biết mỗi tháng kỵ hai ngày

“Xích Tùng Tử hạ giáng” như sau:

– Tháng Giêng: Mùng 7. 11

– Tháng Hai: Mùng 9. 19

– Tháng Ba: 15. 16

– Tháng Tư: Mùng 9. 22

– Tháng Năm: Mùng 9. 14

– Tháng Sáu: Mùng 10. 20

– Tháng Bảy: Mùng 8. 23

– Tháng Tám: 18. 29

– Tháng Chín: Mùng 2. 30

– Tháng Mười: Mùng 1. 14

– Tháng Mười một: Mùng 2. 21

– Tháng Chạp: Mùng 1. 30

 

Mậu nhật kị

 

逢戊子,  戊寅,  戊辰,  戊午,  戊申,  戊戌.  此六戊日.  不可烧香诵经.  不动土,  不砍伐,  不鸣钟鼓法器.  犯之神明拷身.  罪咎极大.  不可不慎.

 

Phùng Mậu tý, Mậu dần, Mậu thìn, Mậu ngọ, Mậu thân, Mậu tuất. Thử lục Mậu nhật. Bất khả thiêu hương tụng kinh. Bất động thổ, bất khảm phạt, bất minh chung cổ pháp khí. Phạm chi thần minh khảo thân. Tội cữu cực đại. Bất khả bất thận. (Thần Tiên qui định những ngày Mậu tiên giới hồi triều tấu thiện ác, nhân gian không tụng kinh ,động thổ hoặc làm việc lớn sẽ không tốt)

Hoàng Đế Bái Sư Cầu Đạo Của Tiên Ông Quảng Thành Tử(Tức Là Tiên Ông Xích Tùng Tử).

Vì sao con người không nhìn thấy Thần, Tiên , Thượng Đế? Vì sao khoa học hiện đại không thể chứng thực được rằng Thần, Tiên , Thượng Đế có tồn tại? Đây là những đề tựa mà rất nhiều người thường hay bàn luận đến. Để tham khảo vấn đề này, chúng ta hãy thử xét câu chuyện “Hai lần cầu kiến tiên ông Quảng Thành Tử của Hoàng Đế Hiên Viên, vị Vua tổ tiên khai sáng nền văn minh Cổ đại ”.

Hoàng Đế Hiên Viên ở phương Đông nghe nói rằng có một vị tiên nhân cổ xưa tên là Quảng Thành Tử ở trên núi Không Động (hiện nay nằm trong tỉnh Cam Túc), cách xa chỗ ông ở hằng ngàn dặm, rất khó gặp được. Mặc dù vậy, Hoàng Đế (tức vua Hoàng) không quản ngại xa xôi vẫn cố gắng đi đến núi Không Động tìm vị tiên ông Quảng Thành Tử để bái sư cầu học Đạo. Lần thứ nhất đi tới núi Không Động cầu kiến tiên ông Quảng Thành Tử thì Hoàng Đế được bốn mươi tuổi. Khi đó ông đã làm Vua được hơn hai mươi năm, nên không tránh được việc dẫn theo cả một đoàn quân lính tùy tùng rầm rộ. Hoàng Đế ngồi chễm chệ trên lưng con voi lớn ở đằng trước, nguyên phi Luy Tổ và đoàn nữ tiết ngồi trong xe gỗ lớn ở đằng sau, bên ngoài còn có quan văn, tướng võ, và võ sĩ hộ vệ gồm hơn trăm người, rầm rầm rộ rộ hướng núi Không Động tiến phát. Để biểu lộ thành ý của mình, ở dưới chân núi Không Động Hoàng Đế cho đốt cỏ thơm. Cả một bầu không khí tràn ngập với khói xanh của cỏ thơm, các quần thần người múa người hát, âm thanh huyên náo chấn động cả sơn cốc. Quảng Thành Tử hiện thân ra ở trên đám mây, nói với Hoàng Đế một câu đầy ẩn ý thâm sâu rằng: “Người trị vì xử lý thiên hạ kia, chưa nhìn thấy mây mà lại muốn mưa xuống, chưa đến mùa thu thì đã muốn lá vàng rơi, như vậy làm sao có thể bàn đến Đạo được?”, nói xong, hất cái phất trần lên, Quảng Thành Tử ẩn vào trong đám mây biến mất. Hoàng Đế không hoàn thành được mục đích, đành phải quay trở về.

Hoàng Đế suy nghĩ lại lời nói của Quảng Thành Tử, sau khi trở về nước, liền chăm chỉ làm việc, lo nước lo dân, tuyển chọn hiền thần theo khả năng đặt vào đúng trách nhiệm, theo kế hoạch trị quốc một cách sáng suốt, dùng cả hình thức ‘văn’ và ‘võ’, làm nên một sự nghiệp vĩ đại. Truyền thuyết cho rằng, chữ viết, cách nuôi tằm, giao thông bằng xe cộ và tàu bè, âm luật, y học, toán số, hôn nhân, và nghi lễ tang sự đều khởi đầu từ thời đại của Hoàng Đế.

Tuy rằng Hoàng Đế được tôn quý là thiên tử, nhưng ông luôn luôn nghĩ đến lời của tiên ông Quảng Thành Tử. Khoảng sáu mươi năm trôi qua, khi Hoàng Đế được trăm tuổi thì ông quyết định đi lên núi Không Động lần nữa để bái sư học Đạo. Lần này Hoàng Đế đơn độc một mình, yên lặng rời khỏi khâu Hiên Viên để đi lên núi Không Động. Lúc này Hoàng Đế đã học được cung cách khiêm tốn, trên đường đi lại gặp được một vị trưởng giả (tức là tiên ông Xích Tùng Tử). Xích Tùng Tử chỉ điểm cho Hoàng Đế mà nói rằng : “Tiên và phàm là không có biên giới, chỉ phân biệt ở trong tâm; nếu không quản ngại lê trên đầu gối, thì lòng thành đó sẽ mở ra cả trăm cửa”.

Trên đường đi, Hoàng Đế không ngừng suy nghĩ ý nghĩa của câu nói này. Đến khi đôi giầy của ông đã hoàn toàn mòn quẹt rách rưới, và bàn chân đau đến độ không thể đi bộ nổi nữa, ông mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, quyết tâm đi tới núi Không Động bằng đầu gối. Đá và cát sỏi giống như dao cắt, cứa đầu gối của ông đến chảy máu. Máu của ông nhuộm đỏ cả đá trên đường đi.

Quảng Thành Tử đã sớm biết sự việc Hoàng Đế lại đến cầu Đạo. Lòng thành và ý chí kiên trì của Hoàng Đế đã làm tiên ông Quảng Thành Tử cảm động. Lúc Hoàng Đế bò đến dưới chân núi Không Động, Quảng Thành Tử lập tức phái một con rồng vàng xuống chở ông lên núi. Sau đó Quảng Thành Tử đã truyền Đạo cho Hoàng Đế. Sau khi Hoàng Đế trở về nước, cứ y theo con đường mà tiên ông Quảng Thành Tử dạy bảo, yên lặng tu dưỡng thân tâm. Khi Hoàng Đế được 120 tuổi thì ông cưỡi rồng bay lên Trời giữa ban ngày.

Hai lần Hoàng Đế đi bái Sư cầu Đạo đã dẫn đến hai kết quả khác nhau bởi vì trạng thái trong tâm và mức độ chí thành khác nhau. Lần thứ nhất, tuy rằng trong tâm của Hoàng Đế hướng đến Đạo, và biểu lộ một phần kính trọng và lòng chí thành, ông cũng tỏ vẻ kiêu ngạo với cái tâm nông nổi. Dù rằng ông đã gặp được tiên ông Quảng Thành Tử, ông cũng không học được Đạo. Lần thứ nhì, Hoàng Đế đã không còn tâm nông nổi, tự kiêu nữa. Lòng chí thành hướng đến Đạo cùng với nghị lực và sự chịu đựng khổ nhọc của Hoàng Đế đã làm cho tiên ông Quảng Thành Tử cảm động.

Con người rất là nhỏ bé so với vũ trụ và thiên nhiên. Thần và Tiên không để ý đến vấn đề con người giàu sang hay là nghèo khổ trong thế giới này, họ chỉ xem xét tâm của con người. Nếu không có lòng chí thành và lòng tin tưởng đối với Thần, Tiên , Thượng Đế, thì người ta không thể nhìn thấy các đấng giác ngộ. Nói một cách khác, tấm lòng của con người quyết định họ có thể nhìn thấy Thần, Tiên , Thượng Đế hay không. Sự khác nhau là một bên với cái tâm ngạo mạn, kiêu căng, còn một bên với tâm chí thành hướng thiện.

Khoa học hiện đại không những không tin tưởng, hoặc không kính trọng Thần, Tiên , Thượng Đế, mà còn nói niềm tin vào các đấng bên trên là mê tín, rồi phỉ báng các Ngài, vả lại còn phá hoại những tiêu chuẩn đạo đức mà Thần, Tiên , Thượng Đế đã truyền xuống cho con người. Điều này là trái ngược với thiên ý. Vì thế, làm sao có thể nhìn thấy Thần, Tiên , Thượng Đế được? Làm thế nào khoa học hiện đại có thể chứng minh hoặc là nhìn thấy sự hiện diện của các bậc giác ngộ được? Lấy một ví dụ theo người thường, nếu bạn luôn phỉ báng người nào đó, rồi nói rằng muốn gặp họ, bạn có nghĩ rằng họ cũng muốn gặp bạn chăng? Đây là chúng ta đang dùng tâm con người để hình dung chư Thần – điều này tự nhiên là bất kính đối với các Ngài, và không đúng, nhưng chúng tôi chỉ muốn dẫn chứng một điểm mà thôi. Khoa học thực chứng đã tự cao, tự đại cho rằng nếu như nói ‘có chư Thần’ thì thông qua kỹ thuật tiên tiến và máy móc tinh xảo, họ có thể tìm ra được điều này. Nếu họ không thể tìm thấy chư Thần, Tiên , Thượng Đế, thì các đấng cao cả bên trên này không hiện hữu. Khoa học thực chứng cho rằng lý luận này là có lý. Kỳ thực, điều này là do sự ngu xuẩn, thiếu hiểu biết của khoa học thực nghiệm đối với bản chất và lãnh vực tinh thần của sinh mệnh. Sự thật là, khoa học thực chứng không thể chứng thực được sự tồn tại của chư Thần, cũng không thể chứng minh được sự việc chư Thần không tồn tại. Khi bàn luận về “Trời và người hợp nhất”, chúng tôi thấy rằng sự suy nghĩ do khoa học thực chứng cắt nghĩa, phân tích ra bằng máy móc là sai lầm, vả lại, tâm thái của những người chỉ tin chắc vào khoa học thực chứng đối với chư Thần lại là hoàn toàn sai lầm.

Tiên ông Xích Tùng Tử đã chỉ điểm Hoàng Đế rằng “sự phân biệt chỉ ở trong tâm”. Ý nghĩa này vẫn áp dụng cho ngày nay. Nếu khoa học hiện đại thực sự muốn chứng minh sự tồn tại của chư Thần, Tiên , Thượng Đế, thì như vậy cần phải trước tiên học sự khiêm cung, chứng tỏ mình thu nhỏ lại, và tôn kính chư Thần.

———————o0o———————–

 Lê Công 


Tin liên quan

Chia sẻ bài viết: 



Bình luận:

Hỗ trợ trực tuyến

LÊ CÔNG

0919.168.366

PHÚC THÀNH

0369.168.366

Nhà đất bán theo tỉnh thành
Nhà đất cho thuê theo tỉnh thành
Kinh Dịch
Tử vi
Huyền không Phi Tinh
Văn Hóa_Tín Ngưỡng
Thước lỗ Ban
Xen ngày tốt
Xen ngày tốt
TIN NỔI BẬT

LÊ LƯƠNG CÔNG

Trụ sở: Số 12, Trực Cát , Vĩnh Niệm, Lê Chân, Hải Phòng

Tel: 0919.168.366 - Hotline: 0919.168.366 - Email: nhadatcongminh@gmail.com

Copyright © 2019 https://leluongcong.com/