Lời hay ý đẹp
17/06/2023 - 3:14 PMLê Công 396 Lượt xem

CON NHỆN ỞMIẾU QUAN ÂM

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô sốngười tới thắp hương lễlạy, tụng kinh Phật, khói hương nghi ngút. Có con nhện ởmiếu Quan Âm chăng tơtrên xà ngang, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện: “Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệchăng. Được không?”

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: “Thếgian cái gì quý giá nhất?”

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: “Thếgian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!”. Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, được nghe lời tụng niệm Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: “Ngươi có nhớcâu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?”

Nhện nói: “Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ!”

Phật bảo: “Ngươi cứnghĩnữa đi, ta sẽlại tìm ngươi.”

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽquá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: “Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩthêm chưa: Thếgian này cái gì quý giá nhất?”

Nhện nghĩtới giọt sương, đáp với Phật: “Thếgian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi.”

Phật nói: “Tốt, nếu ngươi đã nhận thức nhưthế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!”

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thưđài các, bốmẹxem ngày tốt xấu và đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữxinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗđầu khoa, nhà vua quyết định mởtiệc mừng sau vườn ngựuyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổtài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệkhiến mọi thiếu nữtrong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hềlo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờChâu Nhi theo mẹlên miếu lễPhật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹtới miếu. Sau khi lễPhật, hai vịmẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thểởbên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường nhưquá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc: “Chàng còn nhớviệc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?”

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: “Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?”. Nói đoạn, chàng cùng mẹchàng đi khỏi đó.

Châu Nhi vềnhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không đểcho chàng nhớra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hềcó cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tửChi Thụ. Tin nhưsấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi đau khổ, bỏăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tửChi Thụbiết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: “Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổcầu xin phụvương đểcha ta cho phép cưới nàng. Nếu nhưnàng chết, thì ta còn sống làm chi.” Nói đoạn rút gươm tựsát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thểxác Châu Nhi: “Nhện, ngươi đã từng nghĩra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc vềcông chúa Trường Phong, anh ta chỉlà một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

Còn thái tửChi Thụchính là cái cây nhỏtrước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hềcúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi: thếgian này cái gì là quý giá nhất?”

Nhện nghe ra sựthật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật:

“Thếgian này cái quý nhất không phải là thứkhông có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!

ST


Tin liên quan

Chia sẻ bài viết: 



Bình luận:

Hỗ trợ trực tuyến

LÊ CÔNG

0919.168.366

PHÚC THÀNH

0369.168.366

Nhà đất bán theo tỉnh thành
Nhà đất cho thuê theo tỉnh thành
Kinh Dịch
Tử vi
Huyền không Phi Tinh
Văn Hóa_Tín Ngưỡng
Thước lỗ Ban
Xen ngày tốt
Lời hay ý đẹp
TIN NỔI BẬT

LÊ LƯƠNG CÔNG

Trụ sở: Số 12, Trực Cát , Vĩnh Niệm, Lê Chân, Hải Phòng

Tel: 0919.168.366 - Hotline: 0919.168.366 - Email: nhadatcongminh@gmail.com

Copyright © 2019 https://leluongcong.com/