Lời hay ý đẹp
27/10/2023 - 4:41 PMLê Công 191 Lượt xem

DƯƠNG QUÍ PHI

(719 – 757)

Nàng là một người đẹp

Trong “Tứ Đại Mỹ Nhân”.

Con một vị quan nhỏ

Ở vùng đất Thục Chân.

Cha là Dương Huyền Diễn.

Nàng tục danh - Ngọc Hoàn.

Có tuổi thơ êm ấm,

No đủ và an nhàn.

Nhà bốn chị em gái.

Nàng là út, được cha

Cho thuê người dạy dỗ

Về vũ nhạc, thi ca.

Cả bốn đều xinh đẹp,

Nhưng đẹp nhất là nàng.

Nổi tiếng về hương sắc

Thùy mị và đoan trang.

Năm bảy trăm hai bảy,

Con vua Đường Minh Hoàng

Là Lý Dục, xuất ngoại,

Tình cờ nhìn thấy nàng.

Chín năm sau, theo hẹn,

Nàng được tiến vào cung,

Để hầu hạ Lý Dục,

Rồi sau thành vợ chồng.

Nàng xinh đẹp đến mức

Lý Bạch, bậc thi nhân,

Viết bài “Thanh Bình Điệu”

Về sắc đẹp tuyệt trần.

Đường Minh Hoàng lúc ấy

Tuổi đã ngoài năm mươi.

Năm chín con trai, gái.

Cung phi hàng trăm người.

Người vua sủng ái nhất

Là nàng Vũ Huệ Phi.

Cũng là một tuyệt sắc

Danh tiếng ít ai bì.

Nàng lâm bệnh, chết sớm.

Vua nhớ thương, buồn rầu,

Bỏ cả việc triều chính

Một thời gian khá lâu.

Nhiều cung tần mỹ nữ

Được chọn hầu gối chăn.

Nhưng vua không màng tới,

Vẫn ủ ê, bần thần.

Một hôm, Cao Lực Sĩ,

Vốn là một giám quan,

Đi qua Thọ Vương Phủ,

Lần đầu thấy Ngọc Hoàn.

Ông sững sờ đứng lặng

Trước vẻ đẹp của nàng,

Thầm nghĩ nàng có thể

Giải khuây Đường Minh Hoàng.

Ngày hôm sau có chiếu

Gửi tới nhà, mật sai

Nàng xuất gia, làm sãi

Trực ở Tập Linh Đài.

Ở đấy, nàng sớm tối

Lo hương đèn, cầu siêu

Cho Huệ Phi mới chết,

Người vợ được vua yêu.

Phần mình, Cao Lực Sĩ

Chọn con một vị quan

Để làm vợ Lý Dục

Thay cho Dương Ngọc Hoàn.

Vừa thấy nàng, lập tức

Đường Minh Hoàng say mê.

Không còn nhớ ngươi cũ,

Hết buồn râu, ủ ê.

Rồi ý ngày càng đượm,

Và tình ngày càng nồng.

Nàng ngày đêm có mặt

Để hầu hạ mình rồng.

Một thời gian sau đó,

Ông vua già mê si

Cho Ngọc Hoàn chính thức

Trở thành Dương Quí Phi.

Bố nàng, Dương Huyền Diễn,

Làm Thượng thư bộ binh.

Cả ba chị gái lớn

Đều được triệu về kinh.

Được ban tặng vàng bạc

Và tấn phong Phu Nhân.

Mỗi năm được chu cấp

Chỉ riêng khoản áo quần

Và tư trang, phấn sáp

Đúng mười vạn quan tiền

Cho mỗi bà, chưa kể

Khoản chi lớn nói trên,

Hàng năm còn được cấp

Thêm ba mươi vạn quan

Để các bà có thể

Sống sung sướng, an nhàn.

Anh họ nàng, còn trẻ,

Tên là Dương Quốc Trung

Được phong làm Tể Tướng,

Uy quyền nhất trong cung.

Dương Quí Phi đã đẹp,

Còn biết gẩy tỳ bà,

Lại càng rất biết cách

Chiều một ông vua già.

Tất nhiên ông vua ấy

Cũng hết lòng chiều nàng.

Nàng muốn gì cũng có,

Dẫu phải chi nghìn vàng.

Quí Phi thích tắm suối.

Cả xa và cả gần.

Sách cũ chép, tốn kém

Vạn hộc thóc mỗi lần.

Một hôm nàng nghe nói

Cao trên núi Quái Nham

Có con suối rất đẹp,

Nước xanh màu thạch lam.

Và rằng ai tắm nó

Không chỉ da trắng ngần,

Mà còn được trường thọ,

Thêm ham muốn ái ân.

Lập tức nàng năn nỉ

Đường Minh Hoàng cho đi.

Chiều nàng, vua ban chiếu

Sai các quan tức thì

Phải mở đường lên núi.

Thời hạn mười lăm ngày.

Làm tốt sẽ trọng thưởng.

Không xong, bị ngục đày.

Vì thời hạn quá gấp,

Buộc phải làm cầu treo.

Cầu từ chân tới đỉnh

Bằng mây và dây leo.

Chiếc cầu bằng mây ấy

Cuối cùng đã làm xong.

Hàng trăm người phải chết,

Tốn kém mười vạn đồng.

Chiếc cầu khá chắc chắn.

Sợi mây mịn rất êm.

Dẫu không thích tắm suối,

Vua cũng đi lên xem.

Vua mang theo thợ vẽ

Vẽ lại diễm tích này.

Mười bức khắc lên đá.

Tồn tại đến ngày nay.

Dưới tranh còn ghi rõ

Ngày hăm lăm tháng Năm,

Năm thứ Mười, Thiên Bảo,

Tức bảy trăm năm lăm.

Đường Minh Hoàng say đắm

Người đẹp Dương Quí Phi,

Chỉ yến tiệc, hoan lạc.

Ngoài ra không biết gì.

Ông lại còn dại dột

Trao quyền và tin dùng

An Lộc Sơn, tướng trẻ,

Cho tự do vào cung.

Dần dà viên tướng ấy

Cùng Quí Phi thông dâm.

Ông vua già mù quáng

Không hay biết nhiều năm.

Bấy giờ, mọi quyền lực

Trong tay Dương Quốc Trung,

Anh họ của hoàng hậu,

Quyền và uy tột cùng.

Trung thấy viên tướng trẻ

Có dấu hiệu lộng hành,

Bèn tìm cách trừ hại,

Nhưng việc đã không thành.

An Lộc Sơn bỏ trốn,

Dựng nghiệp và chiêu binh.

Năm bảy trăm năm sáu,

Đem quân tiến về kinh.

Đường Minh Hoàng hoảng sợ,

Đem theo Dương Quí Phi

Cùng quan quân thân cận,

Nhằm hướng Thục mà đi.

Đến Mã Ngôi, lương hết,

Quan quân mệt rã rời

Nên không chịu đi tiếp.

Tiếng ta thán vang trời.

Rồi binh lính nổi loạn,

Giết Tể Tướng, anh nàng.

Lại còn ra điều kiện

Bắt vua Đường Minh Hoàng

Phải cho người thắt cổ

Người đẹp Dương Quí Phi,

Sau đó mới tiếp tục

Phò vua và chịu đi.

Họ nghĩ chính người đẹp

Và Tể Tướng Quốc Trung

Đã gây nên đại họa,

Xô họ vào đường cùng.

Không còn cách nào khác,

Vua già Đường Minh Hoàng

Đành gạt lệ, chứng kiến

Cảnh người ta giết nàng.

Ở tuổi ba mươi tám,

Một quốc sắc thiên hương,

Vậy là bị thắt cổ,

Xác chôn bên vệ đường.

An Lạc Sơn thắng trận,

Cho đại quân vào kinh,

Nghe tin người yêu chết,

Bèn nổi trận lôi đình.

Hắn ra lệnh thiêu trụi

Cả kinh thành Trường An.

Chỉ riêng trong vụ ấy,

Hàng triệu người chết oan.

Về sau, viên tướng ấy

Bị chính con của mình

Là Khánh Tự giết chết.

Rồi tướng Sử Tư Minh

Lại giết chết Khánh Tự,

Đem đại quân đầu hàng

Và trả lại ngôi báu

Cho vua Đường Minh Hoàng.

Hai năm sau, hết loạn,

Ông vua già đã xây

Lăng mộ cho người đẹp

Ở vùng đất Thiểm Tây.

Nghe người ta kể lại,

Đất xung quanh mộ nàng

Bỗng nhiên thành màu trắng,

Dù trước vốn màu vàng.

Loại đất này đặc biệt,

Đem bôi nhẹ lên da,

Da sẽ thành mềm mại,

Và trắng mịn, nõn nà.

Câu chuyện về người đẹp,

Thuộc “Tứ Đại Mỹ Nhân”

Vậy là đã kết thúc

Giữa cát bụi phong trần.

 ............


Tin liên quan

Chia sẻ bài viết: 



Bình luận:

Hỗ trợ trực tuyến

LÊ CÔNG

0919.168.366

Nhà đất bán theo tỉnh thành
Nhà đất cho thuê theo tỉnh thành
Kinh Dịch
Tử vi
Huyền không Phi Tinh
Văn Hóa_Tín Ngưỡng
Thước lỗ Ban
Xen ngày tốt
Lời hay ý đẹp
TIN NỔI BẬT

LÊ LƯƠNG CÔNG

Trụ sở: Số 12, Trực Cát , Vĩnh Niệm, Lê Chân, Hải Phòng

Tel: 0919.168.366 - Hotline: 0919.168.366 - Email: nhadatcongminh@gmail.com

Copyright © 2019 https://leluongcong.com/